top of page

Tôi đã bắt đầu cầm bút và viết lách như thế nào?

Updated: May 24



Ngày nhỏ, tôi là một cô bé nhút nhát, đen nhẻm, sống thu mình trong cái vỏ ốc do tôi tự tạo ra. Tôi thường rất ngại khi nói chuyện với người khác, giọng nói thì lí nhí, yếu ớt vô cùng.

Có lẽ vì thế mà người lớn nghĩ rằng tôi không biết chào hỏi, bạn học thì bảo tôi lạnh lùng, khó gần. Nhưng tôi có thế giới riêng của tôi. Tôi được tiếp xúc với âm nhạc, tôi thích nghe nhạc, tôi thích xem phim. Và rồi những câu từ trong bài hát, trong bộ phim ngấm vào trong người tôi lúc nào không biết.


Tôi học thuộc rất nhanh và bắt đầu sáng tác dựa trên nền nhạc có sẵn, dựa trên bài thơ có sẵn. Lớp năm, tôi đã có cho mình một bộ sưu tập những bài hát chế lời, những bài thơ con cóc.


Tôi thích nhân vật Tử Vy trong Hoàn Châu Cách Cách, trong khi bạn bè tôi đa phần đều thích sự hồn nhiên, vô tư, nghịch ngợm của Tiểu Yến Tử thì tôi lại thích sự nhỏ nhẹ, lãng mạn, tài hoa, thơ ca, đàn hát của Tử Vy. Tôi đi ngược với số đông nhưng tôi vẫn thấy vui vì điều đó. Như thế tôi mới được là chính tôi.

Một cô bé không giỏi ăn nói, thường hay hồi hộp, ấp úng khi đứng lên chia sẻ trước mọi người nhưng tôi lại rất tự tin khi cầm bút. Tôi có thể viết ra những điều mình suy nghĩ mà tôi không dám nói, tôi viết nhật ký như một cách ghi lại những sự việc diễn ra hàng ngày, những cảm xúc dành cho những người mà tôi thương và những người thương tôi.

Tôi cứ thế, chân thật với cảm xúc của chính mình qua những con chữ. Những bí mật tôi cất giữ trong nhật ký, chỉ mình tôi biết, tôi được an ủi và tự mình vượt qua những nỗi buồn, tận hưởng những niềm vui, động viên mình cố gắng, sống tốt hơn từng ngày.


Bút danh Bông Pha Lê để nói rằng “Viết lách với tôi là sự phản chiếu chân thật nhất”

Tôi lấy bút danh cho mình là Bông Pha Lê – mong manh nhưng không dễ vỡ. Tôi muốn viết những gì thật nhất như pha lê trong suốt, phản chiếu trung thực nhất chính mình và những gì xung quanh mình. Bông Pha Lê mong manh như chính tâm hồn tôi lúc nào cũng lãng mạn, bay bổng. Nhưng không phải vì thế mà tôi dễ gục ngã. Tôi mạnh mẽ, tự tin tỏa sáng theo cách của riêng tôi.

Những năm tháng đôi mươi, blog, facebook của tôi, ngập tràn những bài thơ tình yêu mà chủ yếu là những bài thơ buồn, buồn đến não lòng, buồn đến tái tê. Những bài thơ được viết ra từ những cảm xúc của chính tôi và những câu chuyện tôi được nghe, được thấy.

Đó là những cuộc tình dở dang, không có bắt đầu, không có kết thúc, những mối tình đơn phương, lặng lẽ. Mọi người gọi tôi là cô bé u sầu. Lúc đó tôi không biết rằng, tôi là một con người của cảm xúc, dễ buồn, dễ vui, dễ hờn giận và tôi chọn viết ra như là một cách nói với cả thế giới rằng: “Tôi đang buồn đấy, hãy quan tâm tới tôi một chút, tôi rất cần sự yêu thương”.


Tôi hi vọng vào người khác và tôi lại càng thất vọng, vì tôi luôn nghĩ mọi người ai cũng giống như tôi.

Viết lách với tôi giờ đã vui tươi hơn, cân bằng cảm xúc hơn

Khi tôi trưởng thành hơn, tôi bắt đầu yêu bản thân mình nhiều hơn, tôi được biết tới thiền Vipassana, biết cảm xúc bắt nguồn từ đâu và cách quản trị cảm xúc của mình như thế nào.

Khi đó, tôi sống chậm lại, từ từ quan sát thân, từ từ quan sát tâm. Và việc viết đối với tôi là cách để tôi thực hành việc quan sát, phân tích và đúc kết, sống trọn trong từng khoảnh khắc.

Bất cứ một điều gì xảy ra với tôi, tôi học cách đón nhận nó với tâm thái bình an hơn. Tôi cảm thấy không còn buồn nhiều như trước nữa, tôi có được năng lượng tích cực, biết làm những điều nhỏ nhoi nhưng đem lại cho mình và mọi người niềm vui và hạnh phúc.

Tôi biết cho đi và không quá mong cầu. Tôi hiểu mình hơn, lắng nghe mình và lắng nghe, thấu hiểu người khác. Tôi mong muốn rằng những câu chuyện của tôi sẽ truyền được cảm hứng tới mọi người: “Hãy sống thật với cảm xúc của chính mình, hãy nhìn sâu vào bên trong mình, xem tâm mình đang như thế nào và điều gì làm mình cảm thấy hạnh phúc thực sự”.

Mỗi lần tôi hiến máu, tôi chạy bộ, tôi đạp xe, tôi học được những khóa học giá trị, tôi biết được một chương trình thiện nguyện…tôi đều viết ra, để ghi lại hành trình của bản thân mình, để lan tỏa những điều tốt đẹp đó đến với mọi người và biết đâu đó họ lại tìm ra được chính họ từ những câu chuyện của tôi.

Cuộc đời của mỗi người là một cuốn sách, tôi đang từng ngày viết những trang đời giá trị, để trân trọng sự có mặt của bản thân mình và sống một cuộc đời ý nghĩa.

Còn bạn, bạn đã bao giờ viết nhật ký, viết thư cho chính bạn hay ghi lại câu chuyện của chính mình thông qua những con chữ?

Tôi tin rằng, ai trong số chúng ta cũng đều có những trải nghiệm, những điều rất muốn nói, những điều rất muốn viết. Vậy thì đừng ngần ngại mà chia sẻ câu chuyện của chính bạn, hãy để câu từ trở thành cầu nối để kết nối bạn với tâm hồn bên trong của bạn và kết nối với mọi người bạn nhé.

—-------

Viết hiểu mình BDT số 05 - Phạm Quyên (Bongphale)

Cuộc thi Viết HIỂU MÌNH QUA CON CHỮ – do dự án GNH Talk tổ chức nhằm khuyến khích cộng đồng thực hành thói quen tĩnh lặng, quay vào bên trong để kết nối và nghiên cứu chính mình.





37 views0 comments

Comments

Rated 0 out of 5 stars.
No ratings yet

Add a rating
Untitled-1.jpg

Cùng chung lý tưởng
“Giáo dục chuyển hoá 3 Gốc”

Trang thư viện 3 Gốc mong nhận được phản hồi, động viên hoặc “ủng hộ” tuỳ hỷ đến từ độc giả. Bởi đây là thông điệp ngầm nhắn gửi “Những gì chúng tôi làm mang giá trị thiết thực đến cho mọi người”, giúp 3GOC.VN sẽ ra mắt nhiều nội dung giá trị hơn trong thời gian tới. 

Trí nhân

Đóng góp tài năng viết lách của mình cho trang

01

Tài vật

Đóng góp bằng tài chính

02

Nội dung chuyển khoản:

3goc.vn_Tên_Điều nhắn gửi

Số Tài Khoản: 215962349

Ngân hàng: ACB - PGD Vạn Hạnh

Tên tài khoản: Bùi Thị Thanh

z5270840594423_a3c1e7ba81d7effac77193110559e12d.jpg
bottom of page