top of page

Bạn đã sẵn sàng “dại khờ” để “thành công”?

Updated: 2 days ago

Trong cuộc sống, khi đứng trước một lựa chọn mới chúng ta đều có xu hướng lo lắng, sợ hãi. Bên trong suy nghĩ mỗi chúng ta ngay lập tức sẽ vẽ ra đủ tình huống xấu như thất bại, không được công nhận, sai lầm; để rồi ta thoái lui tìm đủ lý do để không bắt đầu.


"Hãy cứ khát khao, hãy cứ dại khờ" đây là thông điệp về bí quyết thành công của một nhân tài kiệt xuất, một người lãnh đạo tài ba Steve Job gửi đến các bạn trẻ - những người đang trên hành trình kiến tạo đời mình. 


Vậy bằng cách nào “dại khờ” là chìa khóa để đạt được thành công của đời người? Định nghĩa thành công như thế nào sẽ mang lại cho bạn niềm hạnh phúc? Và nên khát khao ra sao để bản thân luôn tỉnh thức? Nếu bạn muốn khám phá câu trả lời, Huân mời bạn theo dõi chặng hành trình khát khao rất đỗi "dại khờ" của tôi bên dưới nhé!


Mục lục



Dại khờ là bồng bột của tuổi trẻ

Những miền khát khao nhưng cũng đầy cám dỗ

Tôi sinh và lớn lên trong một gia đình bình thường như bao bạn trẻ khác. Cuộc sống trôi qua êm đềm cho tới khi tôi vào cánh cửa Đại Học. Năm 2007, tôi nhận được giấy báo được trúng tuyển vào trường Đại học Bách Khoa Đà nẵng. Niềm vui thật vỡ òa khi 12 năm đèn sách đã được đền đáp xứng đáng. 

Tôi chuẩn bị đầy đủ hành trang, lên đường nhập học ở thành phố Đà Nẵng với một khát khao, một hoài bão "Tôi sẽ học tập thật giỏi, ra trường kiếm một công việc ổn định, thu nhập cao để đền đáp công ơn của ba mẹ sinh thành."


Nhưng không các bạn ạ, với một người con mới rời xa vòng tay gia đình, bắt đầu ra ở riêng, thì thế giới này đối với tôi quá nhiều sự mới lạ, quá nhiều cái muốn khám phá và tìm hiểu. Tôi đã không giữ được mình mà chạy theo các thú vui của tuổi trẻ và sa vào các tật xấu lúc nào không hay. 


Hàng ngày, tôi chỉ học vài tiếng trên giảng đường, về đến nhà là tôi tụm bốn đứa bạn lao vào những ván bài quên thời gian, những trận đỏ đen thua vài chục nghìn nhưng không dứt ra được. Không có bạn thì tôi cày game xuyên đêm, những trận Dota nảy lửa không hồi kết. Hết chơi game, tôi lại tụ tập ăn nhậu.


Thời đó chuyện nhậu nhẹt với sinh viên không còn gì là xa lạ, chợ Đêm Hòa Khánh là điểm đến quen thuộc của chúng tôi sau một ngày dài học tập. Chúng tôi nhậu không cần lý do; vui cũng nhậu, thất tình cũng nhậu, không có việc gì làm cũng nhậu. 


Đến mức độ, thay vì ăn dĩa cơm năm ngàn, thì ba thằng góp tiền để mua đủ hai chai rượu gạo và một dĩa lòng xào nghệ. Nhiêu đó thôi là chúng tôi đủ lai rai đến khuya. 


Tôi vẫn còn nhớ có những hôm mười hai giờ đêm còn leo cả hàng rào ra để đi nhậu và đến sáng sớm mới về. Tôi bỏ cả học hoặc nếu có lên giảng đường thì cũng lén ngủ gục ở bàn cuối lớp. 


Đến tận bây giờ, khi ngồi nghĩ lại tôi vẫn tự hỏi “Không hiểu tại sao thời xưa mình lại có thể sa đọa đến như thế?


Nhưng chuyện không dừng ở đó. Khi con người ta thiếu đi những nền tảng cốt lõi từ sâu bên trong, thì những cám dỗ của đời sống sinh viên vẫn không ngừng diễn biến. 


ám dỗ.

Tôi - một chàng sinh viên sắp hết 4 năm Đại Học lại tiếp tục vấp phải những cú ngã lớn trong cuộc đời.

Cho đến năm 4 đại học, tôi tình cờ được một người bạn giới thiệu vào lớp học kỹ năng. Với bản tính tò mò, tôi cũng đi theo để tham gia xem có học hỏi được gì không. Tôi được đưa lên một văn phòng nhỏ, rồi được một anh giới thiệu về các sản phẩm của Lô Hội, về cơ hội hợp tác kinh doanh và làm giàu. Năm 2010, mô hình Đa Cấp rất thịnh hành và phổ biến trong giới sinh viên, đó là công việc mang lại món hời rất lớn.


Tôi như được lần nữa đốt lên khát khao cháy bỏng thuở mới vào Đại Học “Tôi phải giàu, phải thành công nhanh để lo được cho ba mẹ”. Với bản tính nông nổi và tư duy làm giàu nhanh chóng, tôi đã đâm đầu vào con đường Đa Cấp lúc nào không hay.


Tôi và đội nhóm cùng lập “Câu lạc bộ Làm Giàu” chuyên thảo luận về tài chính, kỹ năng chỉ với một mục đích duy nhất là lôi kéo các bạn sinh viên khác tham gia vào đội nhóm của mình. Năm cuối Đại Học là khoảng thời gian làm đồ án tốt nghiệp, tôi vẫn mù quáng bỏ cả đồ án và chạy theo những cuộc họp nhóm, những buổi chia sẻ, mượn tiền gia đình để lên chức quản lý.


Lúc đó trong đầu tôi chỉ có một suy nghĩ ”Đằng nào học xong ra trường cũng kiếm việc đi làm, giờ mình đang đi làm kiếm tiền rồi, vậy học làm gì nữa cho mệt?


Ngày đó rồi cũng đến, sau khi đóng một khoản tiền để lên được Quản lý, đội nhóm tôi trì trệ dần, hàng thì không bán được chỉ để dùng là chính. Lúc này, tôi lắng tâm suy nghĩ và nhận ra được lâu nay tôi bị lừa. Cũng bởi vì những lời nói hoa mỹ và sự không chín chắn của tuổi trẻ mà tôi giờ đây “Tiền mất, tật mang”. 


Tôi vẫn nhớ như in cái ngày ấy, tôi một mình đạp xe ra biển, ngắm nhìn từng làn sóng trắng xóa vỗ nhẹ vào bờ, tiếng sóng biển rì rào rì rào trước gió, mùi chan chát mằn mặn thoảng nhẹ vào mũi của tôi, ngước mắt lên nhìn trời xa xăm, trong lòng sao trĩu nặng vì một câu hỏi day dứt chưa có câu trả lời ”Tiếp tục nỗi đau hay sửa sai bước tiếp.”



Một sự chuyển mình ngay trong giây phút ấy, tôi nhận ra mình đã dại khờ biết bao với những khát khao về thành công không có thật. Thành công không thể thiếu đi nền tảng, thành công không phải một sớm một chiều. Tôi cần làm khác đi.


Dại khờ là vươn mình đi khám phá

Vạn sự khởi đầu nan

Sau cái ngày đó tôi đã có câu trả lời của mình. Tôi đã quyết tâm làm lại từ đầu bằng cách đi xin lỗi bố mẹ về những sai lầm đã mắc phải. Sau đó tôi quay lại hoàn thành con đường học tập của mình với việc hoàn tất Đồ Án Tốt Nghiệp sau 6 tháng và ra trường với tấm bằng Kỹ Sư Công Nghệ Môi trường.


Với tâm thế rạo rực của cậu sinh viên non trẻ mới ra trường, thay vì làm hồ sơ xin việc và nộp vào các công ty thì tôi lại trở về quê hương và chờ gia đình chạy việc. Tôi nghĩ đó là cách hiệu quả để mình đi con đường đúng, để không phạm phải sai lầm như trước. Có gia đình hỗ trợ thì việc gì phải lo.


Tôi chờ đợi mòn mỏi từ ngày này qua ngày khác, tháng này qua tháng khác. Thời gian thấm thoát thoi đưa và đã một năm trôi nhưng mọi việc vẫn dậm chân tại chỗ. Có nhiều đêm ngồi trên mái hiên nhà, ngắm nhìn từng hàng cây khẽ rung rinh trong khó, đánh mắt nhìn về phía xa, phố xá vẫn nhộn nhịp và ồn ào như bao ngày khác. 


Nhưng sao trong tôi cảm thấy trống vắng đến vô cùng, một nỗi buồn man mác trong thâm tâm như muốn gào lên "Huân à! Tại sao không tự đi bằng chính đôi chân mình mà cứ ngồi chờ đợi mãi vậy! Rồi sau này mày sẽ ra sao?"


Câu hỏi đó đã thôi thúc tôi hành động, tôi xách balo lên và vào Sài Gòn lập nghiệp.



Gian nan nhưng không nản

Vào Sài Gòn mở ra cơ hội cho tôi làm nghề Sale. Tôi bắt đầu làm tại công ty Hoa Thiên Phú chuyên phân phối mặt hàng mỹ phẩm và thực phẩm chức năng ra thị trường. Sau 3 tháng lăn lộn, xách từng thùng hàng đi khắp các chợ, rong ruổi trên mọi nẻo đường của Hóc Môn đến Củ Chi đã giúp tôi có những cái nhìn và bài học đầu tiên về công việc.


Hành trình tiếp theo của tôi là công ty Nhựa Rạng Đông. Tôi vừa làm, vừa học sản phẩm chưa được bao lâu thì nhận được tin sếp trực tiếp của tôi nộp đơn nghỉ việc. 3 tháng ở công ty đầu tiên vẫn chưa đủ để tôi cứng nghề, tôi vào công ty mới vẫn là lính chân ướt chân ráo. Cho nên khi không còn sếp hướng dẫn thì như con thuyền chơi vơi giữa dòng. 


Mặc dù thế, tôi vẫn không bỏ cuộc. Tôi tự đi tìm hiểu, nghiên cứu, tự học và tự làm. Ngày thì tôi ra ngoài phụ bán áo mưa cùng với cửa hàng, ngày thì tôi xếp áo mưa giao cho khách hàng. Công ty có sản phẩm mới tôi cùng tìm hiểu, tự lập ra danh sách khách hàng tiềm năng và gọi điện liên hệ, chào sản phẩm. Nhưng mọi việc vẫn không như mong muốn, tôi vẫn chỉ là một “thằng nhân viên sales sai vặt” với nhiệm vụ chính là làm “tất cả những nhiệm vụ không tên”. 


Hai tháng thử việc mà tôi vẫn không được ký hợp đồng lao động do chưa đạt được thành tích cụ thể, thương tình công ty cho tôi thử thách thêm một tháng nữa. Khi đó, tôi thật lòng muốn nộp đơn xin nghỉ việc ngay lập tức, nhưng trong thâm tâm vẫn thôi thúc “Làm ở đâu cũng khó, hãy cố gắng ở lại và học hỏi trau dồi thêm kỹ năng của mình”.


Khi học trò sẵn sàng, người thầy sẽ xuất hiện

Và cố gắng của tôi đã được đền đáp, trong một tháng thử thách còn lại công ty đã tuyển được sếp mới. Sếp tôi là một người đã có kinh nghiệm lâu năm trong mảng phân phối hàng vào siêu thị. Thấy được sự ham học hỏi và chịu khó của tôi, chị đã nhiệt tình đào tạo và hướng dẫn tận tình chi tiết về kênh phân phối mới này. 


Tôi với chị đi từng cái siêu thị, kiểm tra từng sản phẩm công ty đang có, làm việc với từng ngành hàng để đưa thêm sản phẩm của công ty vào các siêu thị hiện có. Sau một tháng thử thách tôi đã được ký hợp đồng và đề xuất lên vị trí mới.


Tôi tiếp tục làm tại công ty Nhựa Rạng Đông được 2 năm. Trong thời gian đó, tôi học hầu như hết các kỹ năng bán hàng. Sau đó, tôi tự tin để đầu quân qua các công ty khác để học hỏi thêm kinh nghiệm và hoàn thiện hơn kỹ năng của mình.



Dại khờ khi ngủ quên trên chiến thắng 

Và rồi may mắn cũng đến, sau khi tích lũy đủ kinh nghiệm, tôi tiếp tục đầu quân cho Công ty GHN với vị trí Giám sát kinh doanh. Lúc này, tôi vẫn giữ tinh thần ham học hỏi, hòa mình với công việc và nhanh chóng bắt kịp nhịp độ công việc để hoàn thành tốt các nhiệm vụ được giao. 


Sau 6 tháng tôi được đề bạt lên vị trí Trưởng phòng kinh doanh và gặt hái được nhiều thành tích cho bản thân và cho công ty hiện tại.


Câu chuyện vẫn chưa chấm dứt tại đó, sau gần 3 năm làm việc tại GHN, tinh thần tôi bắt đầu xuống dốc. Có lẽ ngần ấy thời gian đã làm nguội lại khát khao trong tôi. Tôi chạm được vài thành tích nhỏ nhưng cứ ngỡ là mình đã đến đích, ngủ quên trên chiến thắng.


Chính vì thế công việc của tôi cứ trì trệ, ngay cả bản thân cũng chỉ làm việc qua loa cho xong việc chứ không còn nhiều năng lượng như trước. Đã nhiều lần tôi muốn nộp đơn nghỉ việc nhưng vẫn không dám quyết. Trong tư tưởng tôi luôn đối thoại với chính mình ”Giờ nghỉ việc thì chắc gì kiếm được việc có thu nhập tốt hơn hiện tại không? Lỡ nghỉ việc không xin được việc mới thì sao?”


Câu hỏi đó nó cứ nằm trong tâm trí tôi day dứt mãi không thôi.


Rồi sau một thời gian đọc đủ sách báo về chủ đề “Môi trường làm việc hoàn hảo cho một công ty”. Tôi soi lại kinh nghiệm bao nhiêu năm đi làm của mình và phát hiện ra, để lựa chọn một công ty phù hợp tôi sẽ dựa vào 3 yếu tố sau:


- Khả năng học hỏi: Công ty có giúp bạn học hỏi được thêm các kỹ năng chuyên môn, hay có những khóa học nâng cao để mình rèn luyện bản thân hay không?

- Cơ hội thăng tiến: Vị trí công việc bạn sẽ được thăng tiến cao nhất nếu bạn làm hết sức là gì?

- Thu nhập: Tổng thu nhập của bạn có phù hợp với năng lực đang làm hay không?


Tôi soi chiếu vào công ty hiện tại thì đúng. Giai đoạn 2 năm đầu tiên đã giúp tôi có đủ cả 3 yếu tố trên, tôi thầm biết ơn vì công ty đã cho tôi có được cơ hội học tập và làm việc tuyệt vời như vậy. Tuy nhiên, với giai đoạn hiện tại thì lộ trình phát triển ở công ty chỉ đáp ứng được 1 trong 3 yếu tố trên. Hiểu rõ các vấn đề trên đã giúp tôi hạ quyết tâm, nộp đơn nghỉ việc và tìm cơ hội mới tốt hơn cho bản thân mình.


Và không lâu sau, tôi đã tìm được bến đỗ tiếp theo là công ty Ninja Van Việt Nam. Sau 3 vòng phỏng vấn và làm bài kiểm tra tôi đã được nhận vào vị trí “Quản lý phát triển kinh doanh”, Tôi phụ trách nhóm khách hàng nhượng quyền, xây dựng đội nhóm và đánh toàn bộ khách hàng miền Nam. 


Công ty mới, thử thách mới với một chân trời mới cho tôi thỏa sức vùng vẫy, học tập và chinh phục những đỉnh cao mới trong sự nghiệp của mình. Vậy là một chân trời mới cho tôi thỏa sức vùng vẫy, học tập và chinh phục những đỉnh cao mới cho sự nghiệp của mình.


"Thành công không tự nhiên đến, nó đòi hỏi sự nỗ lực và cố gắng không ngừng." - APJ Abdul Kalam



Dại khờ để cho đi không điều kiện

Cuộc sống vẫn trôi qua êm đềm cho tới khi tôi vô tình nghe được bài chia sẻ của anh HieuTV “ Bạn đã sẵn sàng để chết?”  


Anh có đề cập đến vấn đề “Chết là Vô Thường" cho nên thay vì né tránh, hãy cùng ngồi xuống và viết ra những điều mình cần làm để khi chết đi thì cũng không hối tiếc. Kể từ đó, tôi hiểu rằng: “Một cuốn sống trọn vẹn và hạnh phúc không phải chỉ nằm ở việc đi làm kiếm tiền, phát triển bản thân, trưởng thành hơn mỗi ngày mà đó là sự kết nối, trao yêu thương và lan tỏa những điều tử tế tới cho mọi người.


Tình cờ khi được tham gia “Hành Trình Kiến Tạo Văn Hóa Đọc”, tôi thấy được vai trò của anh chị trong Ban Phụng Sự không quản khó khăn mệt nhọc, luôn động viên nâng đỡ và giúp các học viên đi trọn vẹn hành trình. Tôi mới nhận ra rằng “Tôi có thể dùng trí tuệ và năng lực của mình để đóng góp cho cộng đồng và xã hội.”


Tiếp nối hành trình Văn hoá đọc, tôi tiếp tục tham gia 6 tháng cho Dự Án “Tiếng Anh 3 Gốc”, tôi đã giúp được thêm cho nhiều học viên đã có thể phát âm chuẩn tiếng Anh và xây dựng được nền tảng cơ bản học ngôn ngữ vững chắc. Niềm vui vỡ òa khi chứng kiến được sự cải thiện không ngừng của các học viên tham gia.


Lúc này tôi dần nhận ra định nghĩa thành công trong tôi đã thay đổi. Đối với tôi, niềm hạnh phúc lớn nhất giờ đây là học được cách cho đi không điều kiện, cho đi mà không cần toan tính, cho đi với một tâm nguyện là giúp đời mãi mãi đẹp tươi.


Tuổi trẻ với những khát khao
Vươn mình chinh phục biết bao chặng đường
Hành trình dù lắm tai ương
Vấp ngã đứng dậy ,kiên cường tiến lên
Thành công bởi thế mà nên
Vượt qua giới hạn , ghi tên bảng vàng
Bước ra cả vùng an toàn
Hướng về phía trước học ngàn điều hay
Yêu thương lan tỏa mỗi ngày
Gieo mầm tử tế đời này an vui

Các bạn ạ! Mỗi khi gặp khó khăn hãy luôn nhớ đến câu “Hãy luôn khát khao, hãy luôn khờ dại" như một kim chỉ nam để giúp chúng ta dám thực hiện những điều mình mơ ước. Đừng sợ sai, hãy học từ những sai lầm, vươn lên từ những thất bại, và luôn giữ tâm thế tích cực. Cuộc sống như một cuốn phim quay chậm, mình là diễn viên chính cho bộ phim đó. Hãy diễn làm sao để đến lúc xem lại thì bạn sẽ luôn mỉm cười vì mình đã trọn vẹn trong từng khoảnh khắc. Xin chúc các bạn thành công.


Nội dung và hình ảnh: Bùi Công Huân - Học viên Content 3 gốc K7

Biên tập: BTC lớp Content 3 gốc

18 views0 comments

Recent Posts

See All
Untitled-1.jpg

Cùng chung lý tưởng
“Giáo dục chuyển hoá 3 Gốc”

Trang thư viện 3 Gốc mong nhận được phản hồi, động viên hoặc “ủng hộ” tuỳ hỷ đến từ độc giả. Bởi đây là thông điệp ngầm nhắn gửi “Những gì chúng tôi làm mang giá trị thiết thực đến cho mọi người”, giúp 3GOC.VN sẽ ra mắt nhiều nội dung giá trị hơn trong thời gian tới. 

bottom of page